Hỏa ngục

Trong ngày tận thế, Chúa Giêsu sẽ phán: “Hỡi những kẻ bị nguyền rủa, các ngươi hãy đi cho khuất khỏi mặt Ta mà vào lửa đời đời sắm sắn cho ma quỷ và các ngụy thần của nó”. Chúa Giêsu đã phán những lời này cho những ai chết trong tội trọng.
Người phạm tội trọng là người tự ý quyết định làm điều lỗi nặng. Khi chọn điều đó, họ chối bỏ Thiên Chúa và nổi dậy chống lại Ngài. Họ phá hủy đời sống ân sủng, và xua đuổi tình yêu ra khỏi linh hồn họ; như vậy họ tự mình phá hủy khả năng chiêm ngưỡng Thiên Chúa trên thiên đàng.
Thiên Chúa vẫn nhân từ và Ngài còn ban cho họ ơn xám hối; nhưng nếu họ không quay về với Cha, họ se chết trong trọng tội và xuống hỏa ngục đời đời.
Trong hỏa ngục, không có hạnh phúc, không có bình an. Ðiều làm cho các linh hồn trong đó đau khổ nhất là đời đời mất Thiên Chúa. Trong đời sống trần gian, người ta có thể tìm thấy những gì mang lại cho họ một chút sung sướng; nhưng sau khi chết họ chỉ còn có Thiên Chúa; thảm hại thay linh hồn trong hỏa ngục đã cố tình từ khuốc Thiên Chúa rồi!
Tội nhân trong hỏa ngục biết rằng họ ở đó hoàn toàn vì lỗi lầm của họ. Họ biết họ quá ngu xuẩn; nhưng bây giờ họ không có thể xám hối vì đã phạm đến Thiên Chúa. Họ ở lại mãi mãi trong ý chí xấu xa của ho, và phải chịu lửa hỏa ngục thiêu đốt đời đời.
Họ không có bạn hữu, vì không có tình yêu trong hỏa ngục. Bạn hữu có thể giúp chúng ta trong đời này; nhưng ai ở trong hỏa ngục với họ chỉ tăng thêm bất hạnh cho họ.
Chúng ta biết rằng các thần dữ ở trong hỏa ngục, và những ai chết trong tội trọng đều xuống hỏa ngục. Nhưng những ai, hay bao nhiêu người ở trong hỏa ngục, chúng ta không biết được, vì Cha chúng ta không mặc khải cho.
Hằng ngày chúng ta hãy cầu nguyện cho những người ở trong tội trọng, để họ ăn năn và được cứu rỗi.
Trở về trang Mục Lục: Giáo Lý Công Giáo